Anh ôm cô, trong con ngươi, thần sắc quyến luyến, đáy mắt lộ ra vấn vương.
"Em không biết, em không có ở đây nửa tháng, anh còn mơ thấy em."
Một câu, lại làm cho tim cô đập thình thịch.
Giọng anh tà mị dán bên tai cô, hơi thở ấm áp thổi trên gương mặt cô.
Một câu rải rác, lại lộ ra ý vị sâu thẳm.
Vân Thi Thi có chút khẩn trương siết chặt tay, mặt xấu hổ đỏ tới mang tai.
Nhớ sao...
Cô cũng nhớ anh.
Chỉ là, trong đoàn làm phim, ngoại trừ quay phim, tất cả thời gian đều tiêu vào việc đọc kịch bản, sau khi khai máy, bời vì xét duyệt, có chút nội dung cốt truyện cần thay đổi, khi quay, lời kịch thay đổi nhiều hơn nữa, bởi vậy, cô tiêu thời gian vào thuộc kịch bản,.
Nhưng cô... Cũng không nhớ sao.
Cô đã từng xin Cố Hiểu Dương nghỉ, muốn muốn về nhà với con với anh.
Nhưng lại vô tình bị bác bỏ.
Tần Chu cũng khuyên cô, khi vừa khai máy, không nên xin phép nghỉ, nếu không, sẽ để cho những người khác trong đoàn làm phim hiểu lầm cô đang hưởng thụ đặc quyền!
Đoàn làm phim, nhiều người nhiều miệng, nói cái gì đều rất mẫn cảm, nếu không cẩn thận, sẽ rước lấy vô số chỉ trích.
Mộ Nhã Triết thấy cô không có trả lời, có chút bất mãn bắt lấy cằm cô, nheo mắt lại: "Chẳng lẽ, em trơ mắt để cho anh phòng không gối chiếc?"
Phòng không gối chiếc?!
Phì ——
Vân Thi Thi kém chút bị anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042785/chuong-1629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.