Cậu khẽ đưa đầu thăm dò, lại bất ngờ trông thấy hốc mắt Hữu Hữu, có một chút ẩm ướt.
Tiểu Dịch Thần bất đắc dĩ cười một tiếng, ánh mắt lập tức mềm nhũn ra.
"Hữu Hữu, em đừng lo lắng! Nếu như cha dám bắt nạt mẹ, anh sẽ không bỏ qua cho cha! Anh sẽ cho cha lãnh giáo một chút, anh đã được huấn luyện đặc biệt trong quân đội ra!"
Nói xong, Tiểu Dịch Thần còn giơ nắm đấm lên.
Hữu Hữu lại bị dăm ba câu chọc cho nín khóc mỉm cười, cậu không nhịn được trêu ghẹo nói: "Anh cho rằng cha ăn chay sao? Tiểu Dịch Thần, anh quên đi thôi! Đấu với cha, bất kể IQ hay là thân thủ, anh đều không bằng!”
"Này ——! Em..."
Tiểu Dịch Thần vốn muốn an ủi cậu, kết quả lại đụng phải một cái mũi bụi, tâm tình nhất thời không tốt.
Hữu Hữu dụi dụi con mắt, lập tức nói: "Đồ ngốc, anh suy nghĩ nhiều rồi, em không phải lo lắng mẹ bị bắt nạt, em là có chút cảm động."
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc hơn: "Em... Em vậy mà lại cảm động!"
Ở trong mắt cậu, cho tới nay, Hữu Hữu đều tồn tại cao quý lạnh lùng, xấu bụng ác miệng, vô cùng thành thục.
Vậy mà hôm nay, cậu lại thấy được nội tâm mềm mại của Hữu Hữu.
"Được rồi! Chúng ta mau bám theo họ.
Hữu Hữu gật đầu, hai bánh bao nhỏ cùng đi dạo theo phương hướng xe hoa rời đi.
...
Trên xe hoa.
Vân Thi Thi nhìn đường đi, không ngừng có xe hoa đi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042781/chuong-1627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.