“Gọi cha đi.”
“Cha ơi...”
“Hơi nhỏ.“
Hữu Hữu nắm nắm đấm, cố nhịn!
“Cha ơi!”
“Giọng điệu có thể ôn nhu chút được không?”
“Cha ơi...”
Lúc Vân Thi Thi nấu xong mì, đi vào phòng sách thì thấy một màn này.
Chỉ thấy khóe mắt Vân Thiên Hữu oan ức rưng rưng, đứng trước mặt Mộ Nhã Triết, mềm mại kêu: “Cha ơi...”
“Cha ơi...”
Mỗi tiếng lại càng mềm hơn.
Mỗi tiếng lại càng hay hơn.
Lỗ tai Mộ Nhã Triết được lợi vô cùng.
...
Vân Thi Thi không khỏi choáng váng.
Tình cảm hai cha con lúc nào lại tốt như vậy?
Cô hắng giọng một cái, ho khan vài tiếng.
Vân Thiên Hữu nhìn tới, thấy cô đang đứng ở cửa, lập tức dừng lại, trên mặt liền nở nụ cười ngàn vạn đáng yêu: “Mẹ ơi!”
Vân Thi Thi bất đắc dĩ ôm lấy cánh tay: “hai người... đang làm gì đó?”
Vân Thiên Hữu nghe vậy, mặt lại đỏ lên.
Mộ Nhã Triết khẽ nói: “Giao lưu tình cảm một chút.”
Vân Thi Thi: “...”
Vân Thiên Hữu: “...”
Thật không biết xấu hổ!
Ai cùng chú ấy giao lưu tình cảm, rõ ràng là chú ấy áp bức quá nên cậu mới phải làm vậy.
Ai cùng chú có tình cảm chứ!
Trong lòng Vân Thiên Hữu cảm giác nhục nhã cực kỳ!
Không muốn chơi cùng người đàn ông này nữa.
Cậu tức giận dậm chân, vẻ mặt hết sức u oán như về phía Vân Thi Thi, đôi mắt to, trong veo như nước, óng ánh mấy giọt nước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040843/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.