Quả thực quá biến thái!
Vân Thiên Hữu bị dáng vẻ khó ưa của người đàn ông này chọc tức không ít, nhưng lại không thể làm được gì.
Mộ Nhã Triết sờ sờ dưới cằm, có chút hiếu kỳ nói: “Từ khi nào con chơi thuốc súng rồi?”
“Tôi phải nói cho chú nghe à?”
“Hẳn là tháng năm năm ngoái, lúc chính thức gia nhập tập đoàn Cự Phong có đúng không?” Mộ Nhã Triết nháy mắt một cái.
Vân Thiên Hữu ngẩn tò te.
Người đàn ông này thực sự biến thái, rõ ràng biết hết mọi chuyện, còn đến hỏi cậu.
“Cha chính là muốn nhìn dáng vẻ không thành thật với cha của con.” Mộ Nhã Triết lại nhìn thấu tâm tư của cậu, giải thích.
Vẻ mặt Vân Thiên Hữu cứng ngắc đến vặn vẹo.
Ông ta có thuật đọc tâm à?
Lẽ nào chỉ bằng một ánh mắt cũng có thể nhìn thấu trong lòng cậu đang nghĩ gì?
Vân Thiên Hữu nhìn chằm chằm con mắt của anh có chút hoài nghi, muốn từ trên mặt anh tìm ra điều quỷ dị huyền bí nào đó.
Lại nghe Mộ Nhã Triết lười biếng nói: “Đừng nhìn, cha không có thuật đọc tâm.”
“...”
Khóe môi Hữu Hữu giật mạnh.
CMN!
Không được, không thể tức giận, càng không thể nói tục! Nếu để cho mẹ đi vào mà bắt gặp được bộ dạng phát điên của cậu thì xong đời.
Phải thân sĩ, phải tao nhã!
Phải thân sĩ, phải tao nhã!
Tẩy não nhiều lần giống như nhắc nhở chính mình, cuối cùng Hữu Hữu coi như đã hồi phục được tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040839/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.