Tiểu Dịch Thần ngây ngẩn cả người, ngay cả hô hấp cũng thấy khó khăn.
Hai cậu nhóc, lần đầu tiên trong cuộc đời, đứng gần nhau như vậy, chỉ cách nhau một con gấu bông.
Do con gấu che Tiểu Dịch Thần, vì thế Vân Thiên Hữu không nhìn thấy mặt cậu, chỉ dựa vào chiều cao để phán đoán, chắc đứa trẻ này lớn hơn cậu một tuổi.
“Con gấu trúc này là cha cậu thắng cho cậu à?”
Tiểu Dịch Thần nghe vậy, hơi thẹn thùng chôn mặt vào con gấu, tiếng nói xuyên qua con gấu nhung, hơi rầu rĩ.
“Không phải... đây là do... mình tự thắng!”
“Là trò chơi nổ bóng bay kia sao?” Vân Thiên Hữu tấm tắc lấy làm kỳ.
“Ừ!”
Vân Thiên Hữu nở nụ cười: “Oa! Thật là lợi hại nha!”
Trong lòng lại nghĩ: Làm sao có thể?
Trò chơi đó, ngay cả người lớn cũng rất khó qua cửa, một đứa trẻ như này, sao có thể hoàn thành nhiệm vụ?
Nhưng nghĩ ngợi, nhỏ tuổi như cậu đã có trí thông minh cao ngất ngưởng như này, thì không cảm thấy quá kỳ quái nữa.
“Thành tích của cậu là bao nhiêu?” Vân Thiên Hữu hơi tò mò tài nghệ của cậu bé này.
Tiểu Dịch Thần đáp: “108 quả bóng, hơn 1000 điểm.”
Vân Thiên Hữu im lặng: “...”
Một phút đồng hồ 108 quả bóng...
Đùa gì thế.
Cậu hơi hoài nghi tính xác thực của thành tích này.
Nếu quả thực cậu bé này thắng, như vậy Vân Thiên Hữu phải bắt đầu lo lắng, độ khó của trò chơi này chẳng phải quá thấp rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040384/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.