“Nhưng, bên trong hình như rất tối.” Vân Thi Thi hơi sợ bóng tối.
Vân Thiên Hữu cười nói: “Sợ gì chứ, mẹ, không phải còn có con sao?”
“Đây là trò chơi người lớn, con thật sự không sợ?”
Trong Thung lũng cổ tích cũng chào đón du khách thành niên, có trò chơi dành cho thanh niên, trong đó, nhà ma được hoan nghênh nhất, nhưng do hướng tới đối tượng là thanh niên nên mức độ rùng rợn cũng rất cao.
Trẻ em trên năm đến mười tuổi phải có phụ huynh đi cùng mới có thể tham gia.
Vân Thiên Hữu không hề sợ.
Chi tiết trong nhà ma này, là do cậu nghĩ ra.
Sợ gì chứ, tất cả là giả hết.
“Con không sợ, con bảo vệ mẹ là được!”
“Được!” Vân Thi Thi dĩ nhiên chiều theo ý cậu, quay sang hỏi Khương Lê: “Hai người có chơi không?”
“Không đâu, Thiên Thiên nhà mình sợ tối sợ ma, cho nên hai người cứ đi đi! Tớ ở ngoài chờ cho.” Khương Lê bất đắc dĩ nở nụ cười.
“Ừ, các cậu cũng có thể đi chơi mấy trò khác một lúc cũng được.”
“Không sao, đúng lúc đang mệt, mình mang Thiên Thiên đến khu nghỉ ngơi ngồi chút!”
Khương Lê nói xong, bế Thiên Thiên đi.
Rõ ràng Thiên Thiên không muốn đi, lưu luyến quơ tay với Vân Thiên Hữu, mãi đến khi Khương Lê hù dọa mấy câu, cô bé mới ngoan ngoãn lặng yên.
Cuối cùng...!
Vân Thiên Hữu cũng hài lòng.
Mục đích cậu chọn nhà ma này rất đơn giản, chính là để cắt cái đuôi đáng ghét này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040383/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.