Vân Thi Thi ngạc nhiên, vì vậy lần theo phương hướng ngón tay cậu chỉ, thấy con gấu trúc vô cùng nổi bật trong đám người, khuôn mặt to mập, biểu cảm ngây ngô đáng yêu, sừng sững trong đám người, nhìn hệt như một con gấu bông sống, đang đứng xếp hàng chờ vào nhà ma vậy!
Quan sát kĩ, con gấu này được một đứa bé ôm lấy, do con gấu cao một mét năm nên che khuất đứa trẻ đằng sau!
Vân Thi Thi nói: “Không biết ai lợi hại như vậy, có thể qua trò chơi này!”
“Đúng vậy.” Vân Thiên Hữu bỗng vui vẻ nói: “Mẹ mẹ, đến lượt chúng ta rồi kìa!”
Nhân viên nhà ma bắt đầu soát vé, từ Vân Thi Thi đến Tiểu Dịch Thần, không thừa không thiếu, vừa tròn mười lăm người.
Có điều, đến lượt Tiểu Dịch Thần, nhân viên thấy cậu bé ôm một con gấu trúc, hình như là đi một mình, ngăn cậu lại.
“Bạn nhỏ, ba mẹ em đâu rồi? Trẻ em phải có ba mẹ đi cùng mới được vào nha!”
Tiểu Dịch Thần ló mặt từ đằng sau con gấu, ngây thơ nói: “Mẹ và em trai em đã vào rồi mà!”
Nhân viên thấy cậu và câu nhóc vừa soát vé giống nhau y đúc, bởi vậy không nghĩ nhiều, bèn dặn dò: “Được rồi, nhưng phải bám sát nhau nhé, đừng để bị tụt lại phía sau!”
“Cảm ơn dì.”
Dì...
Khóe mắt nhân viên co giật, rõ ràng cô còn là học sinh trung học được không?
Tiểu Dịch Thần không để ý đến sắc mặt xấu xí của của cô ấy, ôm gấu trúc vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040386/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.