Cố An An ngước mắt, cắn môi dưới, bộ dạng vô cùng 
tủi thân nhìn Lục Hạo Thành, cô ta lấy hết can đảm 
hỏi: “Anh Hạo Thành, là vì em là con gái nuôi Có gia, 
anh mới không thẻ lấy em sao?” Hôm nay cô cần phải 
có một đáp án, néu không thì cô không cam tâm. 
Lục Hạo Thành lạnh lùng nheo mắt, cằm khẽ nhướng 
lên, rõ ràng có chút kiêu căng lại tự cao tự đại: “Không 
phải vì cô là ai, cũng không phải vì cô là con gái nuôi 
hay vì cái gì khác, không thích chính là không thích, 
chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu!” 
Để sau này mình trong sạch hơn chút, Lục Hạo Thành 
thà rằng bỏ xuống sự lạnh lùng kiêu ngạo bình thường 
nói thêm máy câu. 
Lâm Mộng Nghi thở nặng nề một hơi, thành khẩn nói: 
“Hạo Thành, dì hiểu ý của cháu rồi, nhưng mà chuyện 
An An đến công ty cháu thực tập thì cháu suy nghĩ lại 
chút, công ty các cháu nhiều nhân tài, tương đối có 
tính thách thức, ở nơi có sức cạnh tranh mạnh nhân 
tài sẽ càng tiến lên.” 
“Mẹ!” Bộ dạng Cố An An lã chã muốn khóc, sao có thể 
cứ vậy là xong đây? 
Cô ta yêu Lục Hạo Thành, ngoại trừ Lục Hạo Thành, 
ai cô ta cũng không gả. 
Lâm Mộng Nghỉ không nhìn cô ta, tính cách của Hạo 
Thành bà rất hiểu, nếu nó không bằng lòng thì chết 
cũng không bằng lòng. 
Lục Hạo Thành không nói chuyện, người phụ nữ Có 
An An này tuyệt đối sẽ không an phận thủ thường, 
anh tuyệt không hy vọng người phụ nữ như vậy làm 
rối tung công ty 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392088/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.