Cố An An nhanh chóng kéo cổ tay Cố phu nhân, cười 
có chút nghịch ngợm: “Mẹ, là con quá gấp gáp, nhất 
thời nóng lòng nên nói sai, con luôn ghi nhớ lời dạy dỗ 
của mẹ, nhất định sẽ dựa vào thực lực của mình để 
đạt được sự thừa nhận của anh Hạo Thành.” 
Lúc này Lâm Mộng Nghi mới cười, cũng không để 
bụng, chỉ coi cô ta nhất thời nhanh miệng: “Đi thôi! Về 
nhà nào! Về ăn bữa sáng với cha con.” 
Lâm Mộng Nghi cũng không tức giận, suy cho cùng 
bản thân biết tính cách của Lục Hạo Thành. 
Hôm nay nói nhiều lời như vậy đã rất cho bà mặt mũi rồi. 
Cậu ấy luôn không từ bỏ việc tìm kiếm Lam Lam, Cố 
gia cũng chưa từng từ bỏ. 
Bà thực sự muốn vừa tỉnh lại lập tức có thể gặp được 
con gái mình. 
“Vâng!” hai mẹ con đứng dậy rời đi, hai người vừa đi 
vừa nói chuyện ra ngoài cổng lớn của tập đoàn Lục thị. 
Cố An An quay đầu nhìn tòa nhà phía sau lưng, đáy 
mắt lướt qua tia khác thường. 
Tối mai có một bữa tiệc, cô ta và Lục phu nhân đã nói 
chuyện rồi, Lục Hạo Thành đến lúc đó nhất định phải lấy cô ta. 
Đến lúc đó cô ta sẽ không vì tình yêu của mình mà 
suy tính thiệt hơn, cũng sẽ không suy nghĩ lung tung nữa. 
Gả cho Lục Hạo Thành, địa vị của cô ta ở Cố gia sẽ 
ngày càng vững chắc. 
Đáy mắt Cố An An lóe lên tia âm nhu, nắm lấy cánh 
tay Cố phu nhân, vẻ mặt tràn đây tự tin rời đi. 
Lúc Lục Hạo Thành đến đúng lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392089/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.