Lục Hạo Thành vừa nghe, đáy mắt lóe lên tia rét lạnh, 
liếc nhìn Cố An An. 
Anh uyễển chuyển từ chối: “Dì Có, tập đoàn Có thị 
cũng có thiết kế trang phục, thực tập ở công ty nhà 
mình không phải càng tốt hơn sao?” 
Cố An An này, hưởng thụ sự yêu chiều thuộc về Lam 
Lam, nhưng lại không biết trân quý, không nhận rõ 
thân phận của mình. 
Có lúc, anh rất không rõ cách làm của Có gia. 
Lam Lam vẫn chưa tìm được, vì liên hôn bọn họ lại đi 
nhận nuôi một Cố An An. 
Nghe tháy lời từ chối của Lục Hạo Thành, vẻ mặt Có 
An An đột nhiên khó coi. 
Cố phu nhân đang muốn nói chuyện, Mộc tử Hoành 
nhắm trúng thời cơ, nhanh chóng cười nói: “Yêu cầu 
này của Cố phu nhân chỉ sợ có chút không thỏa đáng, 
nhân viên của tập đoàn Lục thị, mỗi người đều dựa 
vào năng lực của chính mình để ứng tuyển vào, Cố 
tiểu thư bỗng nhiên nhảy dù xuống, vậy chịu khổ cực 
là Cố tiểu thư thôi.” 
“Giám đốc Mộc, cậu này của cậu thì không đúng, An 
An chính là chủ tịch phu nhân tương lai, con bé sao có 
thể chịu khổ trong công ty Hạo Thành đây?” giọng 
điệu Lâm Mộng Nghi khẽ giương cao, dường như cố ý 
nói cho Lam Hân và Cần Nghiên nghe. 
Cẩn Nghiên vừa nhìn đã biết suy nghĩ của Cố phu nhân. 
Cô ấy nhắc chiếc túi của mình lên, liếc nhìn Cố An An 
như một con cừu nhỏ được người ta bảo vệ, hờ hững 
thu hồi ánh mắt, lại nhìn Lục Hạo Thành nói: “Xem ra 
hôm nay Lục tổng không có thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392087/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.