Ngô gia lần này rốt cuộc cũng ra riêng hoàn toàn, kỳ thực Ngô lão thái gia đã sớm lên kế hoạch chuyện này, lão thái gia cùng lão thái thái tích lũy hơn nửa đời người vài trăm mẫu đất, hơn nữa Ngô gia đã có hơn một trăm mẫu đất, phân cho ba huynh đệ Ngô gia, theo ý của Ngô lão thái gia, đề phòng vạn nhất, một mình cầm hơn mười mẫu ruộng cạn, rồi chia đều phần cho trưởng tử của ba nhà, Ngốc Tử thì cố ý tuyển chọn năm mẫu đất gần nhất, tuy rằng so với hai người khác ít đi một chút, tự mình trồng trọt tương đối dễ dàng. Ngô lão thái gia dựa vào ý nguyện của ba huynh đệ mà ra riêng, nếu muốn ra ngoài ở cũng có thể, thế nhưng xây phòng phải dựa vào tiền của bản thân. Ngô lão thái gia đi theo Ngô lão đại, cho nên đa phần 8 mẫu ruộng đồng đều để cho Ngô lão đại, mấy nông cụ khác của Ngô gia, cùng ba huynh đệ bàn bạc phân chia. Lần này ra riêng, bởi Ngô lão thái gia sáng suốt không nói cho mẹ Ngốc Tử và Tam thẩm, cho nên công việc ra riêng tiến hành thuận lợi...
“Còn ngươi? Có nghĩ muốn ra ngoài ở không?” Đại Tráng giúp Ngốc Tử kiểm tra mấy vết thương, nhìn cũng khôi phục bảy tám phần mới hoàn toàn yên lòng, giúp Ngốc Tử mặc lại y phục, thuận miệng hỏi.
“Ta cũng có thể ra ngoài ở?” Ngốc Tử vừa mặc y phục, vừa nghi hoặc hỏi.
“Không phải đã phân chia rồi sao! Ngô lão thái gia cũng cho ngươi ruộng riêng rồi, hiện giờ đất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216327/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.