Trước ngày lên trên trấn, Đại Tráng kêu mấy đứa bé, chỉ nơi hái sen hái, làm mẫu vài lần, mới để cho mấy đứa bé xuống dưới hái.
“Đến đây, trước tiên bao lấy chân và đùi bằng cái túi này, không nên cuốn ống quần rồi trực tiếp xuống liền!” Đại Tráng cầm lấy giấy dầu và túi rơm rạ làm thành đôi ủng từng bước từng bước đi xuống.
Hiện giờ đã là tháng mười, tuy rằng cũng không lạnh lắm, nhưng vẫn phải chú ý một chút, Đại Tráng cũng không hi vọng mấy đứa bé này đi đứng xảy ra chuyện gì.
“Không cần, không cần, cái này thật phiền phứ.c..”
“Đúng vậy, Đại Tráng, ta cũng không cần...”
“Đúng, đúng...”
...
Mấy đứa nhỏ lớn hơn một chút kêu lên, không kịp chờ đã bắt đầu đi xuống.
“Quên đi, hiện giờ không cần cũng được, chờ sau này các ngươi thấy lạnh nhất định phải dùng...” Đại Tráng bất đắc dĩ thu hồi lại ủng, đưa cho Ngốc Tử một cái.
“Ta cũng không cần!” Ngốc Tử lắc đầu, vừa quấn quần vừa nói.
“A Đại!” Đại Tráng kêu một tiếng, không nói lời nào liền ngồi xổm xuống, giúp Ngốc Tử cột lại.
A Đại sửng sốt một chút, ngượng ngùng ngồi chồm hổm xuống, nhanh chóng đoạt lại cái đệm trong tay Đại Tráng cột lại.
“Được rồi, cẩn thận một tí!” Đại Tráng vỗ tay một cái đứng lên.
“Dạ!” Ngốc Tử đáp, cẩn thận đi xuống.
Đại Tráng vừa hái vừa chú ý giúp mấy đứa nhỏ, thỉnh thoảnhg nhắc nhở vài tiếng, tốc độ ngược lại khá chậm.
“Ọc ọc...”
Đại Tráng ngạc nhiên đưa mắt nhìn Dương Trụ Tử đứng bên cạnh, hiện giờ còn sớm nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216328/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.