?Tác giả: Tây Qua Gia | Editor: Mèo ?
=====================
Lúc Lục Thanh Du vừa mở mắt ra có hơi mê mang, vừa quay đầu đã nhìn thấy cửa sổ mở một khe hở thoáng khí, rèm cửa nặng nề bị gió thổi bay lên một góc, lộ ra một tia ánh sáng.
Lục Thanh Du phục hồi tinh thần, nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Anh ngồi dậy, phát hiện bên người đã trống rỗng, chỉ có nhiệt độ còn sót lại nhắc nhở từng có một người khác đã ngủ ở đây.
Lục Thanh Du vén chăn lên, động đậy chân, mặc dù có chút sưng đỏ, nhưng đã không còn đau đớn nữa, có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến việc đi lại, bôi thêm vài lần thuốc hẳn là có thể khỏi hẳn.
Anh thở dài, định hôm nay sẽ đến công ty từ chức.
Liều mạng làm việc lâu như vậy, đã làm được những việc tốt nhất mình có thể làm... Nhưng kết quả thì sao, lại chẳng thể cứu vớt được?
Lục Thanh Du không chút để ý nghĩ, thật ra cũng không thể nói như vậy. Anh bị như vậy, mẹ anh cũng bị như vậy, xét xa hơn nữa, thì nhà bọn họ... Gần như có một mã gen như vậy.
Ung thư, di truyền, những từ này dường như đã đặt nền móng cho cuộc sống gia đình họ.
Nếu đứt đoạn ở thế hệ của anh, nói không chừng có thể xem như là chuyện tốt.
Anh không cần bất cứ ai khác để cùng anh ấy vượt qua nỗi đau này.
Lục Thanh Du xuống giường, phát hiện đầu giường đã đặt bộ quần áo thích hợp với số đo của anh, không chút giật mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-trai-tim/767167/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.