Editor: Vi – Mộc Thố Xích Vi
"Không yêu thương, không hiếu thuận, dáng vẻ cũng không có vẻ gì là tốt."
-------------
Điện thoại dưới gối đột nhiên rung lên, rồi đổ chuông, Tống Dã Chi bừng tỉnh từ trong giấc mơ. Cậu cau mày trở mình, dúi đầu vào trong chăn chờ đầu óc tỉnh táo.
Điện thoại bắt đầu đợt đổ chuông thứ hai của dịch vụ báo thức, Tống Dã Chi đột ngột ngồi dậy, vén một góc rèm cửa nhìn ra ngoài, quả nhiên, một trời tuyết trắng. Mặc kệ điện thoại, tự mình xuống giường, vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Nghiêng đầu trước gương, phát hiện có một mớ tóc vểnh lên, Tống Dã Chi vặn vòi nước, cùng bàn tay dính nước vuốt xuống. Mớ tóc kia lại ương ngạnh, vuốt mấy cái lại thành nửa vểnh nửa không vểnh.
Ngu ngốc.
Tống Dã Chi duỗi tay cởi áo, dứt khoát đi tắm.
Vào lúc nhắm mắt gội đầu, Tống Dã Chi nhớ đến giấc mơ đêm qua. Hình ảnh ấy nhảy lên trong đầu, là khớp tay Dịch Thanh Nguy đang gõ nhè nhẹ lên tay lái.
Một động tác nhỏ khi hắn chờ đèn đỏ.
Ngửa đầu không động đậy một lúc lâu, nước vô tình chảy vào mũi. Tống Dã Chi lấy hai tay lau mặt, nhanh chóng xoay người ấn công tắc. Kéo khăn khô lau loạn xạ vài giọt nước trên người, động tác kia dần dần chậm lại, cho đến đi dừng hẳn.
Cực kỳ kì quái.
Cũng cực kỳ đáng sợ.
Vừa không dịu dàng cũng chẳng lưu luyến, thậm chí chỉ nói vài câu nhạt nhẽo với thái độ thản nhiên ấy, ở trên xe, tối hôm qua, sao lại mê hoặc Tống Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nhanh-cay-nhat-chi/216712/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.