Editor: Vi – Mộc Thố Xích Vi
"Như vậy, liệu em có thể thích nói chuyện thêm một chút không?"
---------------
Triệu Hoan Dư vốn định theo kế hoạch trốn sau cửa dọa người, nhưng khi lén nhìn qua khe hở, thấy Dịch Thanh Nguy còn dắt theo một đứa nhóc nữa. Cô chậm rãi đi đến trước cửa, dáng đứng đoan chính, phỏng theo lễ nghi của bậc tiểu thư, đan hai tay vào nhau đặt trước bụng, mỉm cười khom lưng, rụt rè mở miệng: "Hoan nghiêng người về nhà."
Dịch Thanh Nguy cười lạnh một tiếng, tay phải đẩy mấy hộp quà vào lồng ngực rồi chụp lên vai cô: "Vất vả."
Triệu Hoan Dư ôm quà, tiến đến trước mặt Tống Dã Chi.
"Xin chào, cậu chính là cái người ở miền nam mới dọn đến đây đúng không?"
"...Xin chào." – Tống Dã Chi gật đầu, dừng một chút, duỗi tay muốn giúp cô cầm mấy món đồ trong ngực.
Không ngờ Triệu Hoan Dư xoay người né tay cậu, đi vào trong: "Không sao, đi vài bước thôi."
Tống Dã Chi vừa đổi giày xong thì được dẫn vào phòng khách. Lúc này Tống Anh Quân đã ôn tồn trò chuyện với Dịch Vĩ Công. Cậu cũng gọi Dịch Vĩ Công là ông nội, trông ông rất vui vẻ.
Khi còn sống vẫn còn được gặp lại bạn bè chiến hữu năm xưa, nhìn từng người con cháu kế thừa mình, thật là một chuyện vui lớn của đời người.
Hai ông lão hoài niệm, ba tiểu bối cắn hạt dưa.
Triệu Hoan Dư không ngồi yên được, rải hạt dưa trước mặt Tống Dã Chi, nói: "Tôi tên Triệu Hoan Dư, là bằng hữu của Dịch Thanh Nguy, cậu tên gì?"
Tống Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nhanh-cay-nhat-chi/216711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.