Editor: Vi – Mộc Thố Xích Vi
"Chú tên gì? Người trẻ tuổi chúng tôi đều gọi nhau bằng tên."
------------
Năm 1996, đầu tháng Giêng, trời đông giá rét.
Gió miền bắc mạnh hơn miền nam, khô ráo khắc nghiệt, khiến người ta choáng váng hoa mắt.
Tuyết miền bắc có thể buộc người ta bung dù, có thể ném, có thể tạo hình người.
Tống Dã Chi xoay khớp cổ, nhìn thấy được nóc nhà miền bắc không cao và nhọn như ở miền nam, tuyết đọng lại trên nóc một tầng rắn chắc, còn lưu lại một chút dấu tích mùa đông.
Trí khôn của chim cũng khác nhau rõ rệt, chim miền nam không ngu bằng miền bắc.
Tống Dã Chi đứng dưới mái hiên, vẫn không nhúc nhích, nhìn con chim ngu ngốc trước mắt rồi chìm vào suy tư.
Áo len, áo bông, áo lông vũ, khăn quàng cổ, mũ, tất cả chất chồng lên người, từ sau cổ đến bả vai cậu bị đè đến đau nhức.
Một trận kẽo kẹt vang lên, cửa vườn bị người khác đẩy ra, mang theo một trận gió lạnh. Gió giống như một con chó dữ được gỡ dây xích, chạy loanh quanh trong vườn, bắt được ai liền cắn người đó.
Chỉ mình Tống Dã Chi đã bị cắn thảm vô cùng.
Tống Dã Chi nghe thấy tiếng bước chân đến từ ngoài cửa, phớt lờ. Cậu chịu đựng cơn giá buốt tận xương tủy, cúi đầu xuống, giấu nửa khuôn mặt vào trong chiếc khăn quàng cổ, vẫn nhìn chằm chằm vào con chim đang bị dọa sợ.
Qua cửa vườn, Dịch Thanh Nguy cúi đầu đóng dù, lúc giương mắt lên thì thấy một cậu thiếu niên đang lẳng lặng đứng trước lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nhanh-cay-nhat-chi/216710/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.