Lời nói ngọt như đường này chắc khiến cả đám con gái trong công ty đổ hết chứ chằng vừa, còn về An An nghe xong chắc khác gì sét đánh ngang tai
Có phải vừa rồi cô được tỏ tình không, cái này có được xem là tỏ tình không nhỉ? Còn nữa, lạ là ở chỗ cô cảm thấy người mình nóng ran lên, cả mặt lẫn tai cũng vậy
Để chắc chắn vừa rồi có phải là một trò đùa mới hay không, cô ngước mặt lên nhìn Boss, cố gắng bình tĩnh hỏi lại
-Là đùa thôi phải không?- giọng An An hơi run
Nhìn đôi mắt của An An đã đỏ lên dường như là sắp khóc, Phong Mạc Tử im lặng không nói gì, hàng lông mi mệt mỏi khẽ trùng xuống.
Buông cô ra, Mạc Tử đi đến bên bàn làm việc cầm tập tài liệu lên ném vào người cô nói
-Phải!Tất cả là giả, nên cô đừng hiểu lầm. Tập tài liệu này mong cô xử lí ngay trong hôm nay.
Cậu nói với giọng lạnh lùng không thương tiếc, hình như là đang rất tức giận. Cách xưng hô cũng thay đổi, đối xử với cô lạnh nhạt.
An An biết điều cũng chẳng nói gì thêm, nhặt tài liệu rơi dưới đất đem ra ngoài. Chẳng hiểu sao nghe được câu trả lời như ý mình muốn lại cảm thấy đau, cảm thấy như bị bóp nát, cô cố gắng đi thật nhanh ra ngoài để lau nước mắt.
Nếu nói An An đau thì có lẽ người đàn ông trong căn phòng im lặng không một tiếng động kia còn tệ hơn rất nhiều. Phong Mạc Tử thở dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngoan-hai-mat-viec-cho-em-chon/2110138/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.