Lúc Tô Mặc ra mở cửa, mặc một bộ đồ ngủ tơ tằm màu đen, đangcầm khăn lau mái tóc ướt sũng, nhìn dáng vẻ hình như vừa mới tắm xong. Bộ đồ ngủnhìn rộng rãi, lại tương đối dán sát vào da thịt rắn chắc của Tô Mặc, ôm sát nhữngcơ bắp hoàn mỹ.
Lâm Thư nhìn chằm chằm những giọt nước từ trên tóc của Tô Mặcchậm rãi chảy vào phía bên trong áo ngủ, cho đến khi biến mất không thấy gì.
Nhìn thấy Lâm Thư, hiển nhiên Tô Mặc có chút kinh ngạc:"Sao em lại đến đây?"
Cau mày, Lâm Thư không bỏ qua vẻ mặt trong nháy mắt đó củaTô Mặc, trong lòng chợt chua chát, lắc đầu một cái: "Lâu rồi không gặp BánhBao, tôi nhớ nó, được không?"
"Em nhớ bị Bánh Bao kéo chạy khắp nơi trong công viênsao?"
Mặc dù Lâm Thư biết lý do của cô rất tệ, nhưng anh ta cũngkhông nên không phối hợp như vậy, khiến cho cô đỏ mặt, những vẫn chống hông mạnhmiệng: "Anh thì thì biết cái gì, tôi và Bánh Bao cùng nhau ăn bánh baotình nghĩa, làm sao tôi lại có thể không nhớ tới nó chứ?"
Lúc này, Lâm Thư đã tự nhiên vươn tay ra, đặt ở dưới bụngBánh Bao sưởi ấm, hài lòng thở dài, quả nhiên thứ có lông lá cực kỳ đáng yêunha!
"Xì" Tô Mặc bật cười không hiền lành gì: "Nóiđi, có chuyện gì?"
"Ừm.... " Lâm Thư gãi đầu, cân nhắc nên dùng từ ngữnhư thế nào mới có thể khiến cho người khác tin và nghe theo, thấy Tô Mặc đã lộra vẻ mặt không kiên nhẫn, vội vàng lớn tiếng nói: "Thầy à, thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436145/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.