Kỳ thi cuối kỳ cũng đã đến, trong sân trường học khắp nơitràn ngập bầu không khí "Sầu vân thảm đạm vạn dặm ngưng" (Tình cảnhvô cùng bi thảm). Nhưng Lâm Thư được Tô Mặc chỉ cho những chỗ trọng tâm, lại ôntập đến các bài chuyên ngành nâng cao, quản thực giống như có thần giúp.
Lúc hội con gái trong phòng ký túc xá nhìn thấy Lâm Thư cầmtrong tay quyển sách đầy đủ trọng tâm trởvề, quả thực điên cuồng, tôn sùng cô giống như là "Thần thánh".
Lâm Thư suy nghĩ một chút, cảm giác thiếu Tô Mặc một câu"Cảm ơn", lúc ở nhà Tô Mặc, nghĩ đến anh ta đang ngủ, nên lặng lẽ rờiđi.
Sau đó, Tô Mặc cũng không để cho cô đến chăm sóc Bánh Bao nữa.Có lẽ nghĩ đến kỳ thi cuối kỳ của cô, hoặc là muốn kết thúc trò chơi vô nghĩanày, Cho dù là nguyên nhân nào đi nữa, Lâm Thư đều có một chút cô đơn.
Mặc dù, cô giải thích sự cô đơn này là vì nhớ nhung đồ ăn vặttrong ngăn tủ của Bánh Bao.
Nói chung môn thi cuối cùng "Có sự chuẩn bị mà đến"với người "có tiếng mà không có miếng" luôn giống nhau. Thi xong môncuối cùng, Lâm Thư hát khúc hành quân, bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà,trải qua một kỳ nghỉ đông tốt đẹp.
Ăn ngủ, ngủ ăn. Hai chữ này khiến cho con người ta cảm thấythật hạnh phúc thật tốt đẹp, lắp ghép lại với nhau càng khiến người ta cảm thấygiống hệt như mình được sống trên thiên đường vậy. Nằm đệm êm ôm chăn ấm, hưởngthụ sở trường nấu ăn ngon của mẹ già, Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-lam-thay-ca-doi-lam-chong/2436142/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.