Edit + Beta: Vịt
(Ôi đm cái số words nóđúng như cái tên =.= hơn 10 nghìn words gấp 3 lần bình thường)
Địch Thu Hạc sửng sốt, sau đó cười lắc đầu, trả lời, "Không, có bệnh chính là mẹ kế của tôi." Trước khi phát hiện bị chụp ảnh, anh cho rằng Tần Lỵ sẽ thông minh chút, thành thật đi cọ lại độ hảo cảm với cha anh, không dám động vào mình nữa. Sau khi phát hiện bị chụp ảnh, anh biết mình hiểu lầm, Tần Lỵ hiện tại ngừng muốn cọ cọ độ hảo cảm với cha anh, còn muốn phá hỏng đường ra của mình.
Anh lấy lui làm tiến đứng vững địa vị trong lòng cha, triệt để thoát khỏi lòng bàn tay Hoàng Đô, Tần Lỵ khẳng định rất bất an, sau đó nhất định sẽ nghĩ cách bức mình trở lại Hoàng Đô một lần nữa khống chế mình, tiếp đó cắt đứt đường ra của mình. Từ sau khi rời khỏi Hoàng Đô, Tần Lỵ có thể sẽ có động tác anh đều suy nghĩ qua, nhưng anh không nghĩ tới động tác của Tần Lỵ lại nhanh như vậy.
Căn hộ này là Tần Lỵ cho anh, bên trong có môn đạo gì anh đã sớm đoán được, bây giờ tiểu khu quản lý nghiêm ngặt đột nhiên có cẩu tử mai phục ở gara chụp ảnh, đây không thể nghi ngờ là một tín hiệu — Tần Lỵ không nhịn được.
Anh cơ hồ có thể tưởng tượng được chuyện Tần Lỵ kế tiếp sẽ làm, đầu tiên là giội cho mình một chậu lớn nước đen, sau đó tuôn ra chuyện công ty bất đắc dĩ đóng băng anh, ngay sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-trong-sinh-vo-tac-dung/2104641/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.