Edit + Beta: Vịt
Hạ Bạch nôn khan xong nhanh chóng giơ tay lên che lỗ tai nhu nhu, sau đó từ trong túi máy ảnh móc ra khăn giấy bịt miệng mũi, im lặng nhìn Địch Thu Hạc, thanh âm có chút ông ông, "Lên đường thuận gió, tôi đi trước." Nói xong liền muốn đứng dậy.
Địch Thu Hạc cau mày, đưa tay đè lại vai cậu, sờ sờ trán cậu.
Ấm, không có nóng lên.
"Cậu bị cúm?" Anh cẩn thận đánh giá sắc mặt Hạ Bạch, lúc này mới phát hiện khí sắc cậu có chút kém, sắc môi cũng có chút thâm, thoạt nhìn rất không tinh thần.
Hạ Bạch hất tay anh xuống, ngửa ra sau cách xa anh chút, "Đừng quá tới gần, cẩn thận lây bệnh, tôi đây chính là bị bạn học lây bệnh." Hơn nữa sau khi bị cúm biểu hiện hết sức kỳ ba, không giống như người khác hắt xì không ngừng chảy nước mũi, chỉ sẽ thỉnh thoảng rùng mình với nôn khan, hết sức khó chịu.
Địch Thu Hạc nghe thanh âm ông ông của cậu, liếc mắt nhìn hợp đồng trong tay, đột nhiên có chút bực mình, không có nghe lời cách xa cậu, ngược lại càng nhích tới gần chút, hỏi, "Cậu gần đây có phải đang thi hay không? Đưa cái này cho tôi có thể làm lỡ ôn tập của cậu hay không?"
"Anh làm lỡ tôi nhiều lần như vậy, không ít nửa ngày này." Hạ Bạch đưa tay đẩy anh ra, vỗ vai anh, "Đừng sáp tới, quay cố lên, hơn nữa, tối qua tôi xem thiên văn, phát hiện anh có một thời cơ khác vào nửa năm sau, tới lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-trong-sinh-vo-tac-dung/2104642/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.