Edit + Beta: Vịt
(Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế)
Hẻm nhỏ rất dài, lối ra bên kia đối diện một cửa hàng tổng hợp.
Hạ Bạch mặt liệt nghiêm mặt đi phía sau Địch Thu Hạc, hỏi, "Anh muốn dẫn tôi đi đâu?"
Địch Thu Hạc áp áp vành mũ, ngón tay thon dài giơ lên, chỉ cửa hàng đường đối diện, "Đi siêu thị, mua beefsteak, về nhà nấu cơm."
Hạ Bạch kinh ngạc, "Anh có thể nấu cơm?"
"Là cậu mời tôi ăn beefsteak." Địch Thu Hạc quay đầu nhìn cậu, khóe miệng nhếch lên, thanh âm trầm thấp ôn nhu, Hạ Bạch lại chỉ cảm thấy hết sức đáng ghét, "Cho nên đương nhiên là cậu làm, còn có, tôi chọn beefsteak, cậu trả tiền."
"...... Tôi không biết nấu cơm."
"Vậy thì học." Địch Thu Hạc vỗ đầu cậu, giống như vỗ đầu cún nhỏ tùy hứng ở nhà mình, không để ý an ủi, "Đừng sợ, tôi tìm hướng dẫn nấu ăn cho cậu, nếu cậu làm nổ nhà bếp của tôi, không sao cả, bồi thường là được, tôi nửa giá cho cậu."
"Cảm ơn KHẢNG, KHÁI của anh." Hạ Bạch lắc đầu hất tay anh.
Địch Thu Hạc khiêu mi, lúc thu tay lại nhẹ nhàng giật tóc cậu một cái, hài lòng cười, "Không cần cứ hướng tôi biểu đạt sùng bái của cậu đối với tôi, tôi sẽ xấu hổ."
"......" Không cách nào câu thông với người không biết xấu hổ.
Dùng tốc độ nhanh nhất mua xong nguyên liệu nấu ăn, Địch Thu Hạc thanh toán, mang theo Hạ Bạch xuyên qua hẻm nhỏ trở lại trong xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-trong-sinh-vo-tac-dung/2104640/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.