“Cô đến đây để làm gì thế? Chắc không có ý định trộm vài món đồ đâu nhỉ?”
Quế Chi bật cười khinh thường, bộ dáng từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu ôm sát người khiêu gợi khiến đám đàn ông phải lóa mắt. Ả thích nhất là lấy đi thứ trong tay người khác, chưa kể Trình Trí lại là công tử nhà giàu. Rơi vào hũ vàng thì ai mà không muốn cơ chứ.
“Tôi không có thì chắc cô có sao?”
Viên Dao bật cười, chìa thẻ tín dụng ra trước mặt Quế Chi làm ả tức tối. Ả vẫn còn nhớ rõ khoảng thời gian Trình Trí ăn nhờ ở đậu tại nhà của cô. Chính cô cũng dùng tấm thẻ này mà chi trả biết bao nhiêu khoản nợ và tiêu tốn của hắn ta.
“Cuối cùng thì sao chứ, cô cũng bị anh Trình Trí đá bay mà thôi.”
Quế Chi lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười thách thức nhưng chẳng thể làm Viên Dao cảm thấy thua thiệt, thậm chí còn có chút nghĩ ả ngu ngốc, không làm gì cứ lại muốn chạm phải ổ kiến lửa.
“Cô nghĩ khi Trình Trí quay lại quay lại nhà họ Phó thì sẽ chấp nhận một cô gái bán hoa như cô sao? Hắn cho cô tiền tiêu xài trước mắt cũng chỉ vì muốn giải tỏa thân dưới mà thôi.”
Viên Dao hiểu rõ Trình Trí, cũng biết rõ gia đình tài phiệt lấy hôn nhân làm kinh doanh là một chuyện quá mức bình thường. Nếu không phải cô có khả năng lo cho hắn một ít thì hắn sẽ chấp nhận ở cạnh cô sao. Việc hắn đẩy cô lên giường ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-an-ai-ca-doi-dam-say/3570376/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.