“Ban nãy cảm ơn chú.”
Viên Dao vui vẻ ra mặt, cầm lấy que kem mà đi đến trước mặt Cửu Vân.
“Tôi không ăn.”
“Tôi mời, chú bảo chú chiều tôi mà.”
Cửu Vân thở dài, đành cầm lấy cây kem với vẻ chán ghét, nhưng khi nhìn thấy nụ cười tươi tắn của cô thì cũng chỉ có thể nuốt sự ngọt ngào này vào trong.
“Nếu cảm ơn suông như thế thì tôi không cần đâu.”
Viên Dao hiển nhiên hiểu lời Cửu Vân nói là gì. Vì thế cô rướn người, trước ánh mắt ngạc nhiên của anh mà hôn nhẹ lên má anh.
“Lần nữa cảm ơn chú nhé.”
Cửu Vân nheo mắt, không hiểu vì sao lại cảm thấy nụ cười của Viên Dao quá mức chói chang, dường như đang muốn xuyên thủng vào trái tim đã lạnh nhạt từ lâu. Ngay khi cô định quay đi, anh lại kéo cô lại, giữ chặt sau gáy mà đáp lại bằng một nụ hôn ngay bờ môi mềm mại.
“Nhiêu đây chưa đủ với tôi nhưng cũng xem như tạm được.”
Anh liếm môi, thích thú khi lấy được vị kem trong miệng cô, sau đó quay lại thưởng thức cây kem trên tay mình, nhưng nó lại chẳng ngọt ngào bằng khiến anh chán ghét, với ba lần cạp đã giải quyết xong.
“Em muốn về cửa tiệm hay về nhà?”
Cô nhìn đồng hồ trên tay: “Vẫn còn khá sớm, cửa tiệm vẫn còn một chút việc.”
“Được, hiện tại tôi đưa em về đó. Chiều nay tôi có việc bận, nhưng gặp vấn đề gì thì cứ nhắn tin cho tôi.”
Anh xoa nhẹ đầu cô, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-an-ai-ca-doi-dam-say/3570377/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.