Editor: Dĩm
Đứng trong một khu vườn được bao quanh bởi những cây dây leo xanh mướt, một cậu bé sáu tuổi mặc chiếc áo yếm màu xanh, mắt to trong veo như nước, một con bướm không biết sống chết bay xung quanh trước mắt cậu.
Tiếng ve trên cây sau lưng càng lúc càng lớn, ồn ào, hai má cậu phồng lên không vui, khuôn mặt non nớt nhìn cực kỳ manh.
Trong giây tiếp theo, cậu trực tiếp duỗi tay ra, nhanh chóng nắm lấy con bướm trong lòng bàn tay, bóp chặt.
Trên lòng bàn tay truyền đến chất dịch nhờn, con bướm không biết gì về sinh tử đã chết.
Tiếng ve kêu vẫn tiếp tục, cậu thả thứ trong tay, ngồi xổm xuống, xoa lòng bàn tay xuống cỏ, xoa hết chất nhầy ghê tởm.
Dường như đang chờ cái gì đó, thế nhưng không thể đi ra.
Cậu chán nả chống đỡ đầu ngồi xổm trong bóng râm, nhìn những con bướm xuất hiện ngày càng nhiều, vui vẻ bay lượn trong khu vườn này, cậu bé cau mày không vui, bĩu môi, mới nảy ra ý nghĩ, muốn đem những con bướm này gϊếŧ chết.
Đột nhiên, trên lầu có tiếng mở rèm cửa, vẻ mặt cậu đột nhiên thay đổi, kinh hỉ nhìn lên.
“Mama!”
Thanh âm mềm mềm hướng phía cô kêu to, người trên lầu cũng phát hiện ra cậu, dựa vào lan can vẫy tay với cậu.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy dài trắng, mái tóc đen buông xõa tung bay theo gió, cô vén tóc vụn hai bên ra sau tai, dịu dàng cười: "Nắng nóng thế này, con làm gì ở đó vậy?"
Cậu đứng dậy, giấu mu bàn tay ra phía sau, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650713/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.