Editor: Dĩm
Tấm ga trải giường màu đen hắn từng thích được thay bằng màu trắng tinh, dường như đang cố tình xóa đi kí ức trước đây của cô, mọi tiện nghi ở đây đều trái ngược với căn hộ trước.
Cô nhẹ nhàng cởi quần áo, cởi cúc quần jean kéo xuống, đôi tay to lớn kia chạm vào vùng bụng phẳng lì của mình, nhẹ nhàng ấn xuống, còn đang nghi hoặc.
“Khi nào thì mới có thể mang thai?”
Lâm Ấm đánh vào tay hắn: “Cứ làm đi, nhanh lên.”
Hà Trạch Thành lộ ra hai chiếc răng nanh: “Anh biết bảo bối đang sốt ruột chờ, yên tâm, hôm nay khẳng định sẽ thỏa mãn em."
Hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cô. Thời tiết mùa hè nóng, đã bị hắn nhìn qua không biết bao nhiêu lần rồi. Tự nhiên cô không có khó xử trước đây nên mặc kệ để hắn nhìn chằm chằm.
Hắn một tay giữ lấy luồng thịt mềm mại trước ngực cô, nhào nặn, liếm cần cổ xinh đẹp rồi từ từ di chuyển xuống dưới.
Lâm Ấm nắm chặt ga giường, hắn đưa ngón tay vào giữa, chọc, mò đào, cuối cùng đem hai ngón tay rút ra, đặt ở trước mắt cô.
“Bảo bối nhìn xem, bên dưới em ướt rồi.”
Hai ngón tay hắn hơi mở ra, giữa khe hở có những sợi chỉ bạc nối với nhau, hắn mỉm cười đắc ý.
Lâm Ấm duỗi chân định đá hắn, biết là vô dụng, nhưng vẫn uy hiếp.
“Anh có làm hay không? Nếu anh không làm, em sẽ đi ngủ.”
“Đương nhiên là có!” Hắn lập tức ôm lấy thân thể gầy yếu của cô, ôm chặt vào lòng: “Phía dưới bảo bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650712/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.