Edit: zhuudii
Hôm nay là ngày đầu tiên đi học. Người trong kí túc không biết là vì chưa hết mệt mỏi lúc học quân sự hay là dứt khoát dây dưa trong kì nghỉ hè chưa thoát nổi, tóm lại là hôm nay lúc Sơ Nhất thứ dậy, đến cái người bình thường thức tương đối sớm như Chu Xuân Dương mà vẫn còn ngủ.
Sơ Nhất ngồi trên giường dựa vào tường, cậu thức sớm là vì hôm qua ngủ không ngon lắm.
Cảm thấy mình cứ như một con chó già vậy đó, ngày nào mà có chút chuyện là ngủ không ngon ngay.
Trước khi gặp được Yến Hàng, mỗi ngày của cậu đều chẳng cần phải suy nghĩ gì, nhiều nhất cũng chỉ là làm sao tránh được nhóm người Lý Tử Hào, làm sao có thể khiến mình càng trong suốt hơn nữa. Sau khi Yến Hàng đi thì càng đơn giản rồi, chính là tìm được Yến Hàng.
Nhưng sau khi tìm được Yến Hàng, cậu già mất rồi.
Đặc điểm của chó già chính là không ngủ ngon, còn hay nằm mơ nữa.
Sau cái lần mơ thấy Yến Hàng vai trần hít đất cũng đã mười mấy ngày, cậu lại mơ thấy Yến Hàng, lúc này Yến Hàng ăn mặc chỉnh tề.
Nhưng vẫn luôn vùi đầu đi về phía trước.
Cậu đi theo phía sau, liều mạng đuổi theo cũng không kịp, làm thế nào cũng không di chuyển được, cậu gần như là bò đi luôn nhưng tốc độ cũng không bằng con nhím ở bên cạnh, muốn gọi một Yến Hàng đợi cậu với nhưng có làm sao cũng không nói được.
Cái loại cảm giác này so với ở trong mơ tìm mãi không ra WC và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dong-tien-xu/950299/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.