Thẻ bạc của chúng ra đủ để chơi một đêm.Câu này có nghĩa gì?
Người ngồi ngoài sòng bạc cúi đầu hâm mộ. Ai cũng biết muốn đổi được thẻ bạc trên thuyền này thì cần phải dùng những cái gì để đổi, chỉ sợ nếu là người bình thường, chơi vài ván đã hết thẻ.
Màn hình lớn kéo gần đến chiếu bạc.
Bởi vì ván bài lần này có ý nghĩa rất lớn nên ai cũng chú ý.
Trên màn ảnh, khuôn mặt Trình Mục Dương được thể hiện rất mạnh mẽ, đối lập với Thẩm Gia Minh thanh tao nhàn nhã. Trình Mục Dương luôn khiến người ta có cảm giác hắn chính là sự yên tĩnh của mặt biển trước cơn bão. Biết nguy hiểm, nhưng vẫn muốn đến gần.
Bất luận giây tiếp theo có phong ba bão táp thế nào, giờ khắc này luôn là tĩnh lặng.
Làm cho người ta không yên tĩnh.
Ván đầu tiên, Thẩm Gia Minh thắng.
Nam Bắc vẫn tin tưởng, chỉ cần Thẩm Gia Minh làm nhà cái thì nhất định sẽ thắng.
Đến phiên Chu gia làm nhà cái, bên cạnh Nam Bắc bỗng nhiên có người: “Còn nhớ quy tắc chơi bài này không?” Là cha của Thẩm Gia Minh, Nam Bắc hạ giọng gọi chú Thẩm: “Còn nhớ một ít, nhưng quên cũng nhiều.” Cô nhẹ nhàng nói ra, “Chỉ có thể xem náo nhiệt.”
Cha Thẩm Gia Minh là Thẩm Anh, sinh ra trong doanh trại của dân chạy nạn miền Nam, sau đó mới nhập cư trái phép đến Đài Loan, tòng quân nhiều năm.
Trên người mang dáng vẻ của quân nhân, thân thể cường tráng, chịu nhiều đau khổ thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-tron-doi-tron-kiep/2518805/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.