Các vị hoàng tử đều là rồng giữa loài người, thập phần tuấn mỹ, vị thái tử điện hạ trước mặt này càng là một nhân tài kiệt xuất, gương mặt hắn nghiêng nghiêng vô cùng tuấn tú, hàng mi dài cong cong như cánh chim nhỏ, ánh mắt trời chiếu xuống người hắn tạo thành một cái bóng thật dài, mũi hắn rất cao, cánh môi luôn vô thức giương lên, ý cười nhàn nhạt ẩn hiện như có như không, dường như càng hài hòa với đôi mắt sáng như ngọc kia.
Một nam tử ôn như như ngọc như vậy, có lẽ chính là tình lang trong mộng của không ít nữ tử trên thế gian này.
Không khỏi nhớ tới những lời mà Du Nhi vừa nói, mặt ta bỗng nóng lên, lại lập tức gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, tự mắng thầm, “Nhạc Thanh Anh, ngươi đúng là nằm mơ, ngươi quên mình là ai rồi sao?”
Đúng lúc này, giọng nói ôn hòa lại vang lên bên tai, “Ngươi tên Nhạc Thanh Anh?”
Ta sửng sốt ngẩng đầu, Bùi Nguyên Tu vẫn chăm chú đọc quyển sách trên tay, không hề quay mặt lại, nhưng câu vừa rồi đúng là hắn hỏi.
Vốn dĩ Thái tử hỏi cung nữ là chuyện rất bình thường, cũng không hiểu sao hắn đột nhiên hỏi như vậy, không khỏi khiến ta cảm thấy kỳ quái.
“Vâng…”
Hắn quay đầu lại nhìn ta, mỉm cười, “Thanh Anh, đúng là một cái tên rất hay.”
Gương mặt ta đỏ lên, “Tạ Điện hạ.”
“Ngươi đã tiến cũng bao lâu rồi?”
“Hồi Điện hạ, nô tỳ tiến cũng đã hơn bốn năm rồi.”
“Hơn bốn năm rồi kia à?” Dường như hắn đang ngẫm nghĩ gì đó,”Hơn bốn năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/219442/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.