Ánh mắt của hắn sắc bén như muốn xuyên thủng linh hồn của ta, ta theo bản năng đảo mắt tránh được ánh mắt của hắn: ‘’Ta…’’
Nói còn chưa dứt lời, Bùi Nguyên Sâm nhàn tản sung túc nói: ‘’Hỏi nàng? Đồ là nàng ta đổi, hoa quế cũng là nàng ta bỏ vào, độc cũng là nàng ta hạ, nàng ta làm như vậy, chỉ là vì che giấu người sai khiến sau lưng mà thôi.’’
Bùi Nguyên Hạo từ từ quay đầu nhìn hắn: ‘’Tứ đệ, ngươi liền khẳng định như vậy?’’
‘’Hừ, nếu không, người ép cung để cho nàng ta khai ra, ai là người hạ hoa quế.’’
‘’Không cần ép cung nàng ta.’’ Bùi Nguyên Hạo lạnh lùng nói: ‘’Bản cung đã bắt người, hơn nữa đã làm cho bọn họ đồng ý nhận tội rồi.’’
Cái gì?
Người trên đại đường đều kinh ngạc, ta cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy hắn vung tay lên nói: ‘’Dẫn người đi.’’ Bên ngoài đại đường lập tức vang lên tiếng bước chân hỗn độn, quay đầu vừa thấy, thực ra là mấy người Hồng Vi bị áp giải đi lên, tóc mai tán loạn, trên mặt đầy nước mắt, lớp trang điểm hóa thành bùn nhão, chật vật không chịu nổi.
‘’Điện hạ, điện hạ tha mạng!’’
‘’Thần thiếp biết sai rồi, thần thiếp không dám nữa!’’
Trên đại đường lập tức lâm vào hỗn loạn, Hoàng thượng và Hoàng hậu đối với cảnh tượng trước mặt, cũng có chút không biết phải làm sao, Hoàng thượng quát to: ‘’Đây là có chuyện gì?’’
Bùi Nguyên Hạo từ từ tiêu sái đến trước mặt Hồng Vi, trên mặt của nàng vẫn còn lại vết thương, hiển nhiên là do đã chịu qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131977/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.