Bùi Nguyên Hạo nhìn hắn lạnh lùng cười, sau đó cúi đầu nhìn ta hỏi: ‘’Nhạc Thanh Anh, bổn cung tới hỏi ngươi, trên dạ yến tết tắm Lan, ngươi đã động tay động chân vào ngự thiện của Hoàng hậu?”
Bụng ta đau nhức, dường như không thở nổi, nhưng vẫn kiên trì mở miệng: ‘’Nô tỳ đổi trà hạnh nhân của Ánh Tuyết phu nhân cho Hoàng hậu nương nương.”
Đám người chung quanh đều chấn động.
Ân Hoàng hậu rùng mình, Hoàng Đế liền tức giận nói: ‘’Quả nhiên là ngươi hạ độc, người đâu!”
“Phụ Hoàng!” Bùi Nguyên Hạo vội vàng cắt ngang: “Chuyện này không chỉ đơn giản như vậy, nếu đúng là nàng ta hạ độc, nàng ta hà tất phải đổi lại hai chén trà đó, nếu vậy người bị trúng độc đã là Hoàng hậu rồi!”
Hoàng Đế nhíu mày, cũng bắt đầu có phản ứng, lập tức trừng mắt quát lớn: ‘’Thành thật khai hết ra, bằng không trẫm sẽ chu di cửu tộc nhà ngươi!”
Bùi Nguyên Hạo cũng hỏi: ”Vì sao ngươi lại phải đổi hai chén trà đó?”
Ta thận trọng liếc nhìn Hoàng hậu một cái, không biết vì sao ánh mắt bà ta lại lạnh lùng như kim châm, không hề có một chút vui sướng nào sau khi thoát khỏi vận rủi, ngược lại càng thêm nghiêm khắc. Ta liền nói: ”Bởi vì nô tỳ ngửi thấy hương hoa quế trong trà hạnh nhân của Hoàng hậu nương nương, nô tỳ nghĩ, Hoàng hậu nương nương vốn chán ghét hương hoa quế, cho nên…”
Hai từ “hoa quế” vừa thoát ra khỏi miệng, bầu không khí liền trở nên ngưng trọng.
Sắc mặt Ân Hoàng hậu lập tức trở nên khói coi, mà Hoàng Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131976/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.