Lại là một đêm mị hoặc nhuốm đầy dục vọng.
Cũng giống như lần trước, ta lại một mình dựa vào cánh cửa ngoài hành lang dài, phải nghe tiếng rên rỉ say đắm lòng người cùng tiếng thở dốc nặng nề mãi tới tận đêm khuya, mùi hương mê hoặc cùng tiếng hít thở không ngừng lan tràn khắp không gian.
Không biết qua bao lâu, tiếng thở dốc rốt cuộc cũng dừng.
Lúc này ta mới hạ bàn tay đang bịt chặt lỗ tai xuống, nhưng đúng lúc đó giọng nói của Diêu Ánh Tuyết lọt vào lỗ tai ta.
“Điện hạ.”
Cũng giống như lần trước, âm thanh kiều mỹ mang theo một tia lười nhác cùng sự quyến rũ nhàn nhạt, đúng là câu hồn nhiếp phách.
Nhưng ngoài dự đoán, bên trong còn truyền ra một câu khác khiến ta giật mình.
“Được rồi, nàng về đi.”
Giọng nói của Bùi Nguyên Hạo vẫn còn mang theo hơi thở thấm đẫm dục vọng, nhưng lời thốt ra lại lạnh nhạt như vậy, hắn cứ thế để Diêu Ánh Tuyết trở về sao?
Quả nhiên, Diêu Ánh Tuyết cũng ngây ngẩn cả người,”Điện hạ, thần thiếp..”
“Đêm nay bổn cung muốn ngủ một mình, nàng về đi.”
…
Trầm mặc một lúc lâu, ta nghe thấy tiếng mặc quần áo, nhưng mãi mà không mặc xong, như bị vướng mắc ở đâu đó, liền nghe thấy Bùi Nguyên Hạo nói,”Để người hầu vào giúp nàng.”
“Vào đi!”
Thanh âm của Diêu Ánh Tuyết vẫn rất dịu dàng, nhưng ta biết trong lòng nàng ta nhất định đang rất tức giận, vội vàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy màn ngủ buông xuống, lờ mờ có thể nhìn thấy bóng dáng một nam nhân, mà Diêu Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131947/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.