Sáng nọ cô Khiêm lên phòng đưa cho tôi mấy cái váy bầu, tôi tưởng mẹ chồng dặn cô vì mua lần trước mẹ chồng cũng kêu cô Khiêm đưa lên cho mình mấy cái nên hỏi cô:
-Mẹ cháu dặn cô mua cho cháu hả cô ? Đồ cháu còn nhiều mà, hơn nữa cháu cũng có đi đâu mà phải mua ạ ?
-Không phải đâu, mấy cái này cậu Thành dặn cô mua.
-Chồng cháu ấy ạ ?
-Ừ, hôm qua trước khi đi cậu Thành bảo cô mua thêm mấy bộ. Nào cháu thử xem có hợp không ? cô thì không biết mua đồ đâu, nhưng thấy cháu cũng chân chất giản dị nên cô mua mấy bộ đồ đơn giản thế này thôi.
-Đẹp lắm cô ạ, màu cũng nhã nhặn nữa. Ủa thế đồ lần trước không phải cô mua cho cháu ạ ?
-Không, mấy bộ đó cô Duyên mua.
Duyên là em chồng tôi, nhiều hơn tôi hai tuổi đang đi học xa nhà nên vài tuần, có khi cả tháng mới về một lần, tính Duyên vui vẻ, thoải mái, mấy lần còn đứng ra bênh vực khi mẹ chồng quá hà khắc với tôi.
Duyên còn trẻ, lại sành điệu nên mua cho tôi mấy bộ cũng kiểu cách và cầu kỳ không kém, hôm đó tôi cứ tưởng mẹ chồng mua cho mình, cứ nghĩ mẹ đang muốn tập cho mình cách ăn mặc kiểu sang trọng theo đúng cốt cách của bà nên không giám ý kiến gì dù thật lòng không mấy thoải mái với những bộ váy áo sặc sỡ đó cả, còn cảm thấy có vài phần không kín đáo nữa, không ngờ là Duyên mua, chắc anh cũng thấy tôi không hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438033/chuong-10.html