Tôi đón taxi tới nhà bác Minh, chị Hoài ra mở cửa cho tôi, vừa cười vừa nói:
-Trời ơi. Nghi. Sao lâu rồi không ghé nhà chị, mà mấy hôm trước anh chị gọi cũng không được thế?
-Dạ em bị mất điện thoại chị ạ, em dùng số mới rồi.
Chị Hòa nhìn cái bụng lùm lùm của tôi, lại quay ra cổng nhìn theo chiếc xe taxi mới đi khuất, tôi cười:
-Em cưới chồng rồi chị ạ.
-Lúc nào? Sao không thấy mời anh chị? Mà chồng em làm nghề gì?
Tôi thấy chị hỏi một lúc mấy câu không kịp trả lời mới vội đưa hộp quà trên tay cho chị, đoạn choàng tay ôm một bên eo chị cười lớn:
-Chị hỏi mỗi câu một lúc thôi. Em mới cưới, chồng em cũng kinh doanh nhỏ thôi chị ạ.
Chị tặc lưỡi rồi nói nhỏ thôi nhưng tôi vẫn kịp nghe thấy: “ chị cứ tưởng em với thằng Nguyên…”
Chị lật đật kéo tôi vào nhà, vừa đi vừa hỏi thăm chuyện cưới chồng của tôi.
Tôi mới quen biết với gia đình chị chưa lâu, ngày trước lúc mới vào làm trong công ty, tôi làm từ sáng tới đầu giờ chiều thì tới trường. Hôm đó khi chuẩn bị đi thì chị Phương gọi giật lại:
-Nghi này, chiều nay sếp Phong với sếp Thành có cuộc họp với công ty X, công ty chỗ đường 5 ấy, em biết không?
-Vâng, em đi ngang đường đó mà chị.
-Thế sẵn mày mang xấp tài liệu này tới cổng cho anh Phong dùm chị với, anh Phong mới gọi nói quên mang mà giờ này nắng nôi quá, mày sẵn đi thì mang giúp chị luôn nhé.
Tôi biết công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438034/chuong-11.html