🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Đám cưới của tôi tổ chức ở một nhà hàng lớn được trang hoàng lộng lẫy, tôi cũng được mẹ chồng mình đeo lên người rất nhiều trang sức sang trọng, có cả viên kim cương to đến lóa cả mắt. Mọi người xung quanh bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt nửa trầm trổ nửa dè bỉu, trong mắt họ tôi là loại con gái tâm cơ đã dùng kế sách để trèo được vào nhà anh.

Tôi cứ nhìn mãi mà chẳng thấy Nguyên đâu, hôm nghe tôi báo tin lấy chồng, đường gân xanh ở cổ Nguyên trồi lên một chút, có lẽ Nguyên định nói với tôi gì đó nhưng cố gắng kìm lại, hai bàn tay nắm chặt vào nhau, ánh mắt sắc lạnh, phức tạp, hình như giận giữ, có cả đau lòng, thất vọng, hoang hoải, tôi cũng không rõ, chỉ thấy bờ vai Nguyên khẽ run lên một cái rồi lạnh lùng quay lưng đi thẳng. Bạn bè tôi không có ai, ngoài quê cũng chỉ có ba mẹ và Sang vào được, cộng với gia đình cô Lâm, chú Hùng và chị Hân thì vừa đủ một bàn, thiếu Nguyên, hình như trơ trọi thêm một chút.

Mẹ đứng nhìn tôi đang khoác lên mình chiếc váy cưới cồng kềnh đính toàn đá rồi lẳng lặng thở dài :

-Đang mang thai mà mang váy nặng thế hả con ? Phải chi bỏ bớt mấy cái viên đá này.

Tôi cười với mẹ :

-Giờ váy cưới toàn thế nó mới đẹp mẹ ạ, cả đời mới có một lần nên phải long lanh nhất chứ, mẹ thấy con gái mẹ hôm nay đẹp không ?

Phải, ai chẳng ước cả đời chỉ mặc váy cưới duy nhất một lần, được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438031/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Không Quên
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.