Thích một người chỉ đơn giản là thích, nhưng vừa thích một người không phù hợp, vừa ngưỡng mộ lẫn hàm ơn là một loại tình cảm khác, nó phức tạp hơn tình yêu, cũng khó diễn tả hơn tình yêu…
Hôm đó, ngày hôm đó…
Kỷ niệm hai mươi năm ngày cưới, cô Hân mời mấy người quen thân của hai vợ chồng tới chung vui, mãi tới tàn tiệc thì Thành mới tới, lúc này hình như anh đã uống ở đâu đó, mắt anh hơi đỏ, khuôn mặt mệt mỏi. Thành uống thêm mấy ly thì lảo đảo đứng dậy đi vào ghế ngồi dựa vào đó ngủ, đến khi mọi người ra về hết cũng không hay biết gì. Cô Lâm vừa nhìn anh vừa lẩm bẩm:
-Cái thằng này, đã say thế còn tới làm gì nữa không biết.
Rồi cô quay sang nói với chú Tùng:
-Mà anh thấy có phải dạo gần đây nó gặp chuyện gì không, em thấy nó uống suốt.
-Ôi giào, tuổi trẻ nó thế, nó lại là dân kinh doanh nữa, ra ngoài gặp bạn bè đối tác thì phải uống thôi.
Tôi chỉ đứng im lặng nhìn anh, tự nhiên lúc đó trong lòng thấy nặng nề man mác buồn làm sao ấy. Cô chú không biết đâu, dạo này công ty anh đang gặp khó khăn, hôm trước tôi nghe nói phía bên đối tác lâu năm hủy hợp đồng, mà anh là người điều hành công ty nên đương nhiên áp lực gấp bội.
Tôi lặng lẽ bước về phòng mình, vừa leo lên giường thì nghe tiếng cô Hân hốt hoảng:
-Nghi ơi, Nghi, chú Hùng bị tai nạn rồi, người ta mới gọi điện báo cho cô, cháu ở nhà trông nhà nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438029/chuong-6.html