🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong chuyện này tôi cứ thấy có vấn đề gì đó khuất tất lắm. Từ trong phòng vọng ra tiếng gọi của bác sĩ:

- Chị ơi vào đây cái Trâm nó tỉnh lại rồi.

Ngoài này Vân Anh là người phản ứng nhanh nhất, đỡ mẹ chồng tôi ra đưa vào trong phòng. Tôi cũng cố nhịn đau theo sau...

Bác sĩ đang cẩn thận khám lại lần nữa cho Trâm. Còn mẹ chồng tôi chỉ đứng nhìn thôi, chứ không dám có bất cứ ý kiến gì:

- Chị yên tâm nhé, cái Trâm nó không sao rồi đấy đừng lo lắng nữa không huyết áp lại tăng.

Trâm chớp nhẹ mắt, đảo quanh một lượt khắp căn phòng. Cuối cùng bàn tay cô ta khẽ đặt lên bụng:

- Con của con không sao phải không mẹ?

Mắt mẹ chồng tôi đỏ hoe, hai hàng nước mắt cứ thế chảy dài trên má. Trâm càng sốt ruột hơn, hỏi lại lần nữa:

- Mẹ ơi..Con của con đâu rồi?

Vân Anh đứng bên cũng bật khóc nức nở, cúi xuống ôm chầm lấy Trâm:

- Cậu vừa tỉnh lại, sức khỏe còn yếu lắm cứ bình tĩnh đã có chuyện gì để mai chúng ta nói tiếp.

Trâm lắc đầu mạnh, đẩy tay Vân Anh ra giọng nói run rẩy yếu ớt:

- Con của tớ đâu? Nó vẫn ổn chứ?

Vân Anh không trả lời chỉ cúi đầu xuống thật sâu:

- Tớ xin lỗi cậu nhưng đứa bé không thể giữ được.

Trâm nghe xong như phát điên, cười ha hả một hồi rồi lại chuyển sang khóc:

- Không thể nào. Cậu đang đùa tớ đúng không? Chẳng vui gì cả, cậu còn nói như thế nữa tớ sẽ giận cậu thật đấy. Con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730325/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Bình Yên
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.