🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi xuống nhà nấu bữa sáng theo lời nhờ vả của chị Loan, cặm cụi hơn nửa tiếng đồng hồ mới xong. Dọn sẵn đồ ăn ra bàn, lấy khẩu phần giành riêng cho Trâm. Tôi lại phải lọ mọ lên lầu gọi từng người một. Cả bữa ăn chẳng ai nói với tôi câu gì, họ chỉ chăm chú nhìn nhau tính chuyện tương lai.

Hơn 7h tôi phóng xe đi làm, không biết vì lí do gì cứ thấp thỏm không yên. Đến công ty đi gặp khách hàng về là hơn gần 10h. Chuông điện thoại kêu không ngừng nghỉ, bắt máy tôi chưa kịp trả lời đã nghe tiếng chửi rủa xối xả của mẹ chồng:

- Con khốn nạn, mày là cái loại ác độc nhất mà tao từng gặp.

Giật mình tôi mới hỏi lại cho rõ ràng đầu đuôi câu chuyện:

- Con làm gì sai ạ?

- Loại cầm thú không có tính người. Mày ghét tao thì cứ nhằm thẳng vào tao đây này. Chứ sao mày lại hại chết cháu tao? Nó có tội tình gì mà mày làm thế? Trả lại cháu cho tao...

Nghe từ nãy đến giờ tôi vẫn chưa hiểu câu chuyện của mẹ chồng. Bà nói giọng khàn khàn, thi thoảng còn nghe thấy tiếng nấc càng làm tôi nghi ngờ. Rõ ràng lúc sáng ở nhà còn bình thường cơ mà:

- Mẹ bình tĩnh đã, mẹ chửi con thì cũng phải cho con biết rõ lí do chứ?

- Thôi mày im đi, đừng giả vờ giả vịt với tao nữa. Tao đúng là nuôi ong tay áo. Con Trâm nó hiền lành tử tế, có gây thù chuốc oán gì với mày? Mà mày lại nhẫn tâm hại mẹ con nó ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730324/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Bình Yên
Chương 29
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.