Nó đâu rồi? Con làm gì mà nó đánh con?
- Con không biết. Chị ấy đang lau nhà, con chỉ có lòng tốt khuyên chị ấy vài câu thôi mà chị ấy không nghe còn nổi giận đánh đuổi con..huhu..
Mẹ chồng lúc đó như kiểu sốc lắm, đứng mãi mới thốt lên câu:
- Con mất dạy, Trâm lên tầng xem nó có đó không? Gọi ngay xuống đây cho mẹ.
- Chị Loan..Chị Loan đâu...(Mẹ chồng tiếp tục gào hét)
- Bà gọi con ạ?
- Chị nói cho tôi nghe lúc tôi và cái Trâm ra ngoài ở nhà đã xảy ra chuyện gì?
Chị Loan hơi cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mặt mẹ chồng:
- Con cũng không rõ, lúc đó con đi chợ chưa về.
- Tôi mà phát hiện ra chị bao che cho nó thì chị đừng trách tôi ác.
- Con không dám nói dối đâu bà.
- Ai biết được các người?
Tôi từ cầu thang đi xuống nghe mà lộn tiết:
- Chị ấy nói đúng đó mẹ chẳng bao che gì cho con đâu.
Mẹ chồng phồng mang trợn má lên như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ngay lập tức:
- Giỏi..Giỏi lắm..Chị nói thế thì tôi không còn lời nào để nói nữa, nhà này bây giờ tôn ti trật tự bị chị đảo lộn lên hết rồi.
- Con không đánh Vân Anh, là cô ấy nhào vào đánh con trước con chỉ tự vệ chính đáng thôi.
"CHÁT"
Mẹ chồng giơ tay tát thẳng vào mặt tôi gầm gừ:
- Nó đánh mày trước mà nó thảm hại thế kia à? Mày nói dối cũng phải biết ngượng mồm chứ? Có đứa nào đi gây sự trước bị đánh như nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730323/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.