Edit: phuong_bchii
——————————
"Hãy đến và chìm vào sâu thẳm của tôi, thế giới sắp biến thành hoa tàn."
-
Có lẽ là uống nhiều không thoải mái, khóc đến cũng rất khó chịu, Du Nhất Thanh tắm rửa xong, sấy tóc xong, liền nằm vật ra giường.
Ngày mai sẽ kết thúc chuyến du lịch, mỗi người đi một ngả, ai về nhà nấy, Trần Đồ Y bắt đầu có chút không nỡ, đây có lẽ là đêm cuối cùng cô và Du Nhất Thanh ở chung, cô lại bắt đầu hối hận, chuyến du lịch vẫn là bị cô làm hỏng.
Trần Đồ Y đơn giản thu dọn hành lý một chút, sau khi tắm rửa xong, lại giặt sạch quần áo cần giặt, phơi ở ban công, sáng mai có thể sẽ khô.
Từ ban công đi ra, cô nhìn thoáng qua Du Nhất Thanh, cả người đều nấp ở trong chăn, rất bình tĩnh, xem ra là đang ngủ.
Đầu tiên cô tắt đèn, sau đó lại kéo rèm cửa sổ lên, lại đến bên giường Du Nhất Thanh, muốn kéo chăn xuống một chút, để cô ấy có thể hít thở không khí.
Trần Đồ Y mò mẫm đi về phía trước, từng bước từng bước, đi vô cùng cẩn thận, sợ đụng vào nơi nào phát ra tiếng vang, sẽ đánh thức Du Nhất Thanh.
Trần Đồ Y nín thở, đi rón rén, không biết tại sao có loại cảm giác vụng trộm, cô nhẹ nhàng kéo chăn, cẩn thận kéo xuống, đột nhiên bị người trên giường kéo mạnh xuống.
Trần Đồ Y trực tiếp ngã xuống giường, đè lên người Du Nhất Thanh.
"Xin lỗi, mình làm cậu tỉnh rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cong-mot/3572795/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.