Edit: phuong_bchii 
—————————— 
"Em không tin người yêu rời đi lại có thể biến thành bạn thân." 
- 
Trần Đồ Y hát xong, nhận được tiếng vỗ tay dưới sân khấu, đi về phía Du Nhất Thanh, mơ hồ thấy cô ấy đang lau nước mắt, lúc đến gần, Du Nhất Thanh vẫy tay với cô, lại vỗ vỗ vị trí bên cạnh, bảo cô và mình ngồi cùng một chiếc sô pha. 
Trần Đồ Y gần như bị Du Nhất Thanh kéo lên ghế sô pha, vừa mới ngồi xuống, Du Nhất Thanh đã kéo cánh tay cô, đầu tựa vào vai cô. 
Du Nhất Thanh nói: "Trần Đồ Y, mình không muốn cùng cậu dừng lại ở đây." 
Trần Đồ Y sửng sốt trong chốc lát, mới nói: "Tiểu Từ, có lẽ mình sớm nên nghe lời cậu, cậu nói muốn kết giao với một người ít nhất phải quan sát nửa năm, chúng ta tiến triển quá nhanh, đối với nhau cũng không hiểu rõ." 
Du Nhất Thanh ngồi thẳng, nghiêng người về phía Trần Đồ Y, "Cậu rất hiểu mình, có thể mình không hiểu cậu như cậu hiểu mình, nhưng mình sẽ cố gắng hiểu cậu." 
"Tiểu Từ, là cậu nói chia tay." Trần Đồ Y nhắc nhở cô ấy. 
"Nhưng mình nói chia tay, là muốn cậu giữ mình lại, đừng đẩy mình ra." Du Nhất Thanh càng nói càng sốt ruột. 
"Là cậu đẩy mình ra, trong lòng cậu có người khác, không phải sao?" Rốt cuộc Trần Đồ Y cũng nói đến vấn đề trí mạng nhất này. 
Du Nhất Thanh cầm lấy rượu, uống mạnh một ngụm. 
Trần Đồ Y lấy ly rượu của cô ấy ra, "Đừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cong-mot/3572794/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.