Đường Song Nguyệt không phải muốn đào hôn vì nàng biết một khi hôn sự này bị phá vỡ, thứ hai nước phải đối mặt là chiến tranh, dân chúng lầm than mà nàng cũng sẽ chấm dứt cuộc sống vốn chẳng yên bình lắm của mình. Dù vậy nàng cần phải tới Hạ quốc trước để quan sát tình hình, đồng thời phải liên lạc với người của Liên Sinh môn ở đó.
Khi trời bắt đầu ngả về chiều, nàng và Phong Vân thuận lợi đi qua trấn Quan Đông, đi thêm năm dặm nữa là tới thành Trà Châu của Hạ quốc. Đây là nơi giao thương chủ yếu của Lương quốc, Đông quốc với Hạ quốc và nó cũng rất gần với kinh thành. Dân cư ở Trà Châu không nhiều, phần lớn là thương nhân ngoại quốc.
Đường Song Nguyệt sau khi vào được Trà Châu liền cùng Phong Vân tìm người của Liên Sinh môn. Nàng theo lời của Lan Uyển tìm đến một tửu lầu gần bến cảng. So với cảng Trà Châu tấp nập, nhộn nhịp kia, tửu lầu này có phần yên ắng. Nàng đứng trước cửa nhìn một hồi, bảng hiệu của bọn họ có đúng một chữ Sinh, là chữ Sinh trong Liên Sinh môn.
Đường Song Nguyệt và Phong Vân bước vào, sau đó tiến đến chỗ quầy. Một tên tiểu nhị thấy có khách liền mời hai nàng ngồi xuống rồi đề cập một loạt món ăn. Phong Vân nghe hắn nói xong liền cất giọng: "Cho một bát Tuyết Liên sinh tử."
Tiểu nhị nghe xong có chút khó hiểu, đang không biết phải làm sao thì từ xa vị trưởng quầy kia rời tay khỏi bàn tính, bước lại chỗ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706158/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.