Vệ An dẫn Đường Song Nguyệt tới cửa sau của Nhất Niệm, dù sao cũng để tránh ánh mắt chú ý của người khác. Nhất Niệm mới mở cách đây hai tháng, buôn bán không được tốt. Lúc đầu người của Liên Sinh môn có một cửa tiệm ở Bạch tộc nhưng vì giúp nàng thu thập thông tin nên họ đã chuyển chỗ.
Sau khi Vệ An giúp nàng để mấy vò rượu vào phòng, hắn cũng nhanh chóng ra ngoài làm việc. Đường Song Nguyệt lấy ra một tập giấy và một chiếc bút chì tự chế đặt bên cạnh rồi bắt đầu rót rượu vào từng chén nhỏ. Để đánh bại kẻ khác tốt nhất là nắm được ưu nhược điểm của kẻ đó.
Thành tựu lớn nhất đời này của nàng là theo cha học ủ rượu từ sớm. Sau mỗi lần thử Đường Song Nguyệt ghi chú rất nhiều vào giấy. Nàng không thích dùng bút lông vì mỗi lần nàng viết đều dính mực ra tay, bất tiện nhất là phải chấm mực, thành ra chiếc bút chì kia chính là vật đắc lực nhất của nàng.
Việc nghiên cứu có vẻ ổn thỏa nhưng điều không ai ngờ tới là môn chủ của bọn họ say rượu rồi làm loạn một phen. Đường Song Nguyệt không phải người dễ say, chủ yếu là do nhiều loại rượu bị trộn vào với nhau nên mới như vậy. Nàng cất tập giấy đi sau đó cười rộ lên như trúng tà.
Nàng mở tung cửa phòng rồi đứng chống nạnh cười khiến cho mấy người đang làm việc ở sân một phen kinh hoảng. Đường Song Nguyệt nhìn thấy Tiểu Mẫn đang quét sân liền xông tới sút văng cây chổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706114/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.