Minh Tuệ ngay lập tức mở máy tính để kiểm tra các dữ liệu liên quan đến sự kiện lần này. Nếu là một sự kiện lớn thì chắc chắc phải có lưu trữ ít nhiều thông tin trên hệ thống. Nhưng rất kì lạ, không những không có số liệu mà công ty thậm chí còn không có bất kì hoạt động quảng bá nào. Tất cả những gì cô biết chỉ là thông qua tiếng xì xầm của những đồng nghiệp ban Marketing.
Suốt một ngày làm việc dài đằng đẳng, Minh Tuệ để ý thấy rất nhiều người đi ra đi vào, còn bưng bê đủ thứ đồ như thể sắp dời công ty đi vậy. Cuối cùng, khi gần đến giờ tan làm Quân Viễn mới đến phòng Marketing tìm cô. Anh vẫn mặc vest như thường lệ, mặc kệ những ánh mắt tò mò hóng chuyện xung quanh, anh chống tay xuống bàn rồi nhẹ nhàng nói:
- Chiều nay đi gặp đối tác với anh nhé.
Cô gái ngẩng mặt nhìn, “à” dài một tiếng rồi hỏi:
- Có phải ở sân vận động gần đây không? Sự kiện gì vậy anh?
- Bên ban tổ chức đại hội thể thao quốc tế chọn sản phẩm của Sapphire làm giải thưởng. Đã bàn bạc xong hết rồi, lần này là đi là để kí hợp đồng.
Minh Tuệ nghe xong thì gật đầu ra hiệu đã hiểu. Nhưng ngay lập tức, cô lại thắc mắc:
- Kí hợp đồng mà phải mở hẳn sự kiện luôn á? Mà bây giờ em mới biết phải cùng anh đi gặp đối tác, đang mặc quần áo tầm thường quá, sợ đi không tiện.
- Không sao. Chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chu-mot-em/3348904/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.