Đôi chân xinh đẹp của nàng thiếu nữ tiến dần vào trong sân. Cô ngạc nhiên khi thấy cả khán đài được bao phủ bởi các loại hoa tươi đủ màu sắc. Ở chính giữa có một sân khấu nhỏ trên thảm cỏ xanh, gọi là sân khấu nhưng thật ra nó chỉ là một chiếc bục được dựng lên cùng bức tường trắng dán đầy bong bóng hai bên.
Minh Tuệ bước đến đâu, mọi người hò reo và tung cánh hoa hồng đến đó, sắc rực của cánh hoa nhuộm đỏ đường cô đi.
Một nụ cười nở trên môi cô gái nhỏ. Cô cuối cùng cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đây chính là lí do gần đây Quân Viễn rất bận, còn nhắc đến nó vài lần trong các cuộc trò chuyện. Hóa ra bố mẹ hỏi “câu đó” là vì đã biết được kế hoạch này. Minh Tuệ đã hiểu vì sao hôm nay phải mặc đồ thật đẹp…
Ngay khi ánh nắng chiều sắp tắt, một âm thanh vang lên. Chiếc máy chiếu lớn ở trên khán đài chiếu thẳng xuống sân khấu, in lên tấm lưng trắng muốt của bức tường một đoạn video ngắn. Minh Tuệ đứng dưới sân khấu ngước đôi mắt long lanh nhìn. Đó là hình ảnh của Quân Viễn.
Anh đã quay lại quá trình mua nhẫn cưới và chuẩn bị cho ngày hôm nay. Thêm vào đó là những lời tâm sự, những lời chưa bao giờ Quân Viễn nói ra. Nói rằng anh có một nỗi lo âu dành cho tất cả mọi người xung quanh, và chính sự lo lắng đó đã khiến anh trở thành một con người đa nghi. Nhưng từ khi gặp Minh Tuệ, anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chu-mot-em/3348905/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.