Cát Mặc Mặc hồi còn bé chính là cực kì còi cọc, sức khỏe chẳng ra đâu vào với đâu, lại chẳng bù cho cái miệng nói lời ác độc khiến cho người khác tức điên, vậy nên mới chuyên môn bị bọn trẻ con trong xóm bắt nạt, đánh cho bầm dập mặt mũi. Cũng may, vào một ngày nào đó, một tháng nào đó, một năm nào đó, ngay cái lúc mà Cát Mặc Mặc lại bị bọn trẻ con trong xóm lôi ra xử lí thì cậu nhóc Đoàn Tử Phong mới chuyển đến nơi này nhìn thấy, mà Đoàn Tử Phong vốn là cháu trai của một huấn luyện viên võ thuật, vậy nên cậu cũng được tập luyện đâu ra đấy, việc xử lí hết đám choai choai cùng tuổi đối với cậu chỉ dễ như trở bàn tay, rồi khi nhìn thấy cây đậu mầm nhỏ với đôi mắt vừa đen vừa sáng được cậu vô tình giúp đỡ ấy, chính là khoảnh khắc quyết định cả đời này cậu cũng chẳng thể nào xa rời tên Mặc Mặc nào đó.
Tháng năm dần trôi qua, họ cùng nhau trải qua khoảng thời gian của tuổi thơ êm đẹp nơi xóm nhỏ, rồi đi học, rồi đi chơi, rồi nhiều chuyện khác, xuân, hạ, rồi thu xong đến đông, có những thứ tình cảm không thể nào lí giải dần được thành hình, con người ta cứ vô ý thức như vậy bị hút vào nhau, rồi bằng một cái cách nào đó ở bên nhau mà không tài nào có thể dứt ra được.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.