Edit: SamLeo
Y tá đi ra khỏi phòng, nhìn Đoàn Tử Phong một cái: “Người nhà?”
Đoàn Tử Phong hơi máy móc gật gật đầu.
“Cậu ấy tỉnh ngủ.” y tá tốt bụng nhắc nhở.
Đoàn Tử Phong do dự một chút, vẫn đẩy cửa đi vào, Cát Mặc Mặc nghe được tiếng động quay đầu, thấy là Đoàn Tử Phong, sửng sốt.
“Mình về nhà, cậu không ở, liền gọi hỏi, bọn họ nói cậu nhập viện rồi.” Đoàn Tử Phong lên tiếng.
Cát Mặc Mặc nghe vậy cười gượng: “Lần này về quê thế nào?”
“Rất tốt.” âm thanh Đoàn Tử Phong nhỏ gần như nghe không được: “Mẹ mình kêu về xem mắt.”
“Mình biết, mẹ mình gọi điện thoại nói với mình rồi.” Cát Mặc Mặc trong lòng chua xót ùn ùn kéo đến.
Cho nên đây là lý do cậu uống rượu? Đoàn Tử Phong thấy vành mắt Cát Mặc Mặc ửng đỏ, xoay người chạy trốn.
Chưa từng nghĩ có thể như vậy, Cát Mặc Mặc thì rất tốt, cái gì cũng tốt, nhưng cậu và mình đều là con trai, hai thằng con trai muốn sống chung thế nào?
Cát Mặc Mặc nhìn bóng lưng có chút bối rối của cậu ta cười khổ, Đoàn Tử Phong không ngu ngốc, bản thân biết một ngày nào đó cậu ta sẽ phát hiện, nhưng lại không nghĩ rằng sau khi cậu ta phát hiện, lại có thể phản ứng như thế, thái độ của cậu ta rõ ràng như vậy, mình cũng đã không còn có lý do gì tiếp tục ở lại nhà cậu ta nữa đi?
Đoàn Tử Phong ở bờ biển ngồi suốt mười tiếng, mười một giờ tối mới về nhà, mở cửa một mảnh tối đen, bật đèn nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cap-troi-sinh/209945/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.