Edit: SamLeo 
Bởi vì ngọc thể Trần thiếu gia không tốt, do đó hành trình Tây Sơn rất nhanh kết thúc, hai người trở về nhà chuẩn bị thủ tục khai giảng. 
“Việt Việt em đừng ở ký túc xá, đến căn hộ anh thuê ở đi.” Hàn Dạ rất chân thành. 
“Nằm mơ đi thôi.” Trần Việt liếc mắt khinh bỉ, xem ông đây ngốc a? 
“Vậy cuối tuần em đến chỗ anh nha.” Hàn Dạ lui một bước. 
“Không đi.” Trần Việt một hơi từ chối. 
Hàn Dạ trên đầu nổi gân xanh, cổ họng sôi mấy cái, gầm nhẹ: “Vậy lúc chúng ta muốn làm thì làm thế nào?” 
Trần Việt nheo mắt lại, đứng lên vỗ vỗ đầu Hàn Dạ để lại ba chữ: “tự mình massage.” 
Hàn Dạ nghe vậy ngã xuống đất không dậy nổi. 
Vào đại học, Trần Việt cảm thấy khá tốt. 
Bởi vì bản thân báo danh khá trễ, lúc phân ký túc xá chỉ còn lại phòng ở lầu cao nhất, do tòa nhà ký túc xá là mái nghiêng, cho nên trần nhà ký túc xá chếch xuống phía dưới, nhìn rất lớn, trên thực tế chỉ có thể đặt hai giường. 
Hàn Dạ dẫn Trần Việt vào ký túc xá, trong phòng đã có một người. 
Bạn cùng phòng mới lịch sự nho nhã cười, phất phất tay với Trần Việt: “Hi, xin chào, anh tên Lâm Kỳ, năm nay năm hai.” 
“Xin chào.” Không biết đối phương là loại gì, Trần Việt che giấu nền móng không tốt của mình, hình tượng bé ngoan người gặp người thích. 
Hàn Dạ yên tâm, người này cậu mặc dù không quen, nhưng cũng sớm có nghe nói, thanh niên ba tốt tuyệt đối. 
“Học trưởng.” Lâm Kỳ cười chào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cap-troi-sinh/209949/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.