Editor: Gấu_Panda
Beta: Mạc Hề, Jun
Đường Văn Minh đẩy nhẹ Mạc Mặc tầm mắt dừng ở phần tóc rũ trước trán, thở dốc nhẹ giọng nói: “Chúng ta vẫn là trở về phòng làm đi.”
Mạc Mặc gật đầu. Hạ thân bọn họ vẫn gắt gao kề sát lẫn nhau, đối với phản ứng của đối phương cũng đều nhất thanh nhị sở.
Trên giường trong phòng Mạc Mặc, Đường Văn Minh chân sau quỳ gối, mồ hôi thấm ướt phần trán.
“Thế nào, trơn như vậy được chưa?”
Bởi vì nơi này không có thuốc bôi trơn gì đó để có thể hành động, Đường Văn Minh đành phải cưỡng ép lấy cái bình đầu bôi da em bé thay thế. Bất quá hiệu quả cũng không tốt lắm, bởi vì thời điểm đút vào ba ngón tay để mở rộng, hắn cảm giác được thân thể Mạc Mặc có chút cứng ngắc, hàng mi cũng nhịn không được nhíu lại. Cho nên tạm dừng động tác ở dưới, lo lắng hỏi cậu như vậy được chưa.
Mạc Mặc gật đầu, thở phào một hơi: “Tốt lắm, anh vào đi.” Nói xong phối hợp cố gắng đem hai chân mở rộng ra thêm.
Đường Văn Minh từ bên cạnh lấy một cái gối đầu, kê dưới thắt lưng cậu. Vỗ nhẹ nhẹ bên chân cậu: “Thả lỏng một chút.”
Rồi mới cẩn thận đem chính mình chậm rãi đưa vào thân thể cậu.
Thẳng đến khi đi vào hoàn toàn, hai người đều liên tục thở gấp.
Đường Văn Minh cố gắng khắc chế chính mình, đem động tác phóng thả cố gắng nhẹ nhàng hết mức.
Mạc Mặc tuy rằng cảm thấy có chút đau có chút không thoải mái, cũng tận lực thả lỏng thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-quan-lot-tao-nen-song-gio/1354021/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.