Editor: Gấu_Panda
Beta: Mạc Hề, Jun
Mạc Mặc rất không khách khí, sai khiến Đường Văn Minh đem vài chỗ góc chết đều thu dọn xử lý sạch sẽ.
Cuối cùng còn cảm thán: “Tôi phát hiện, anh kỳ thật rất có tài.”
Đường Văn Minh bất đắc dĩ thở dài: “Không có biện pháp, cậu vừa nát lại lười, tôi đành phải thông minh cần cù một chút.”
Móng vuốt khỉ Mạc Mặc vung lên, ném cho hắn một cái khăn mặt: “Đầy bụi, nhanh đi tắm sạch đi.”
Vừa mới bước vào phòng tắm, phía sau có người cũng theo vào.
Đường Văn Minh đứng lại xem Mạc Mặc muốn làm cái gì.
Dã hầu tử (khỉ hoang) cười hắc hắc, duỗi móng vuốt qua: “Chúng ta cùng nhau tắm đi ~”
Khiến cho hắn lảo đảo một cái, Đường Văn Minh đụng vào vòi nước phía sau.
“ Ầm ___” Dòng nước ấm áp từ vòi hoa sen phun xuống, hai người lập tức ướt sũng.
Giữa tháng năm, thời tiết đã muốn nóng lên, trên người bọn họ chỉ có chiếc áo T – shrit phong phanh, gặp nước thì gắt gao dán vào người, hình dáng xương quai xanh, thậm chí ngực hô hấp phập phồng đều thấy rõ ràng.
Đường Văn Minh thanh thanh giọng, nhưng thanh âm phát ra vẫn có chút khàn khàn.
“Đừng náo loạn… Cẩn thận lạnh.”
Mạc Mặc “Nga” một tiếng, nâng cánh tay lên, mất nửa ngày mới đem áo dính trên người cởi ra. Đang muốn cởi quần, bị Đường Văn Minh ngăn cản.
“Cậu làm gì… Đừng náo loạn.”
“Là anh nói quần áo ẩm ướt sẽ bị lạnh a.” Mạc Mặc vô tội nháy mắt mấy cái, tay chân lanh lẹ đem quần dài cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-quan-lot-tao-nen-song-gio/1354020/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.